Thứ Năm, 15 tháng 8, 2013

Công lý cho tù túng bệnh mới nhất tâm thần.

Các uổng còn leo thang khi có cả dịch vụ trông nom sức khỏe. Cô không phải là trường hợp độc nhất vô nhị. Cô bị tuyên phạt cũng giống như nhiều người bệnh thần kinh loại nặng khác ở Mỹ, cứ luân phiên hết ra lại vào các trại giam cho đến khi chết. Thập niên kế tiếp, những trọng tâm mới vẫn không được thành lập và thuốc Thorazine cũng không được hữu hiệu như mọi người hy vọng.

000 USD. Trong thập niên sáu mươi thế kỷ XX, Tổng thống John Kennedy đã quyết định giải quyết thêm cho bệnh nhân tâm thần trong cộng đồng một loại thuốc mới tên Thorazine hứa hẹn giúp đỡ.

Ông cũng tức giận về việc xã hội thiếu đầu tư tài chính cho nó. Vấn đề đã trở thành xấu hơn từ thập niên 1980, khi những khoản cắt giảm lớn được thực thi đối với các chương trình nhà ở cho người thần kinh.

Ông Thomas Dart, cảnh sát trưởng nhà đá hạt Cook, biết rõ không bao lâu nữa cô Aldridge rút cục rồi sẽ trở lại trong các phòng giam của ông, vày cô không còn nơi nào khác để đến. 000 USD một năm cho mỗi người vô gia cư. Pete Earley, một ký giả và là tác giả một quyển sách nói về hệ thống coi sóc sức khỏe người bệnh thần kinh ở Mỹ, nói rằng trong một năm ở California người ta đã cắt giảm 19.

Nơi đây là chỗ cư trú của khoảng từ 2. 000 đến 2. 000 giường bệnh. “Khi không có nơi nào cho người ta đến, họ thực sự đã bị ném ra ngoài đường phố”, ông nói. 500 bệnh nhân tâm thần. Tùy theo sự đánh giá của người quan sát, ngục thất của cảnh sát trưởng Dart là một cơ quan điều trị bệnh tâm thần lớn nhất, nhì ở Mỹ.

Những ngục thất này chính là những cơ sở dành cho người bệnh tâm thần ở Mỹ, điều mà ông Dart bộc lộ là “một sự ghê tởm”. Phí mỗi ngày cư ngụ cho mỗi tù hãm ít nhất là 190 USD. Hội Nguồn hy vọng (LC), một tổ chức làm việc bất vụ lợi cho bệnh nhân thần kinh ở Los Angeles, nói chu kỳ những cuộc đến thăm phòng cấp cứu và những hạn chế trong nhà tù có thể vượt quá 100.

436 USD cho những lần bắt giữ và tống giam cô. Tuy mới chỉ 42 tuổi, cô Aldridge đã tiêu xài của những người đóng thuế 719.

Trong khi đó phần tương trợ nhà ở thường xuyên cho họ chỉ được chi ra khoảng 16.