Thứ Tư, 14 tháng 8, 2013

Hoa hậu Giáng Mi và nỗi đau không được làm thêm mới vào nghề.

Chưa cần biết mục tiêu cao đến đâu, nhưng chỉ cần toàn tâm toàn ý thực hiện thì bạn đã nắm chắc 50% thành công cho mình

Hoa hậu Giáng Mi và nỗi đau không được làm nghề

Mỗi lần học một thứ tiếng, tôi coi đó như một lần leo núi mà mình phải chiến thắng chính bản thân mình.

Trong những talkshow của mình, tôi có thể vừa nấu bếp, vừa hát, vừa chơi đàn, vừa chuyện trò những câu chuyện của nữ giới. Ví dụ như khi còn trong trường tôi được học tiếng Nga, nhưng sau đó cảm giác tiếng Nga không giúp được mình nhiều sau này nên tôi tìm cách học tiếng Anh.

Hiếu Cao. Đến khi sang Trung Quốc đóng phim, không phải diễn viên nào của họ cũng nói được tiếng Anh nên tôi lại hặm hụi đi học tiếng Trung Quốc để xích lại gần bạn diễn hơn, hiểu rõ nhau và nắm bắt được ý đồ đạo diễn hơn. Sau này khi có nhịp làm việc tại Thái, tôi lại đấu coi tiếng nói này như là điều kiện tiên quyết để có thể làm việc tại đây.

Bởi với Giáng Mi, không phải bạn giỏi bao nhiêu, mà là bạn nắm bắt dịp như thế nào. Từ bỏ piano trong tiếc   Đến với cây đàn piano trước khi biết mình muốn nó hay không, âm nhạc cổ điển cứ thế thấm dần vào Giáng Mi, để rồi đến khi nhận ra âm nhạc là ‘vị Thánh’ trong mình thì cũng đã 16 năm trôi qua.

Đó là bước ngoặt lớn của tôi khi chuyển từ nghệ thuật sang một hướng đi hoàn toàn không nghĩ đến, đó là làm kinh doanh’

Hoa hậu Giáng Mi và nỗi đau không được làm nghề

Tôi không phải là người quá mơ mộng mộng ảo để nghĩ mình sẽ thay đổi cả thế giới. Dù ít hay nhiều, lớn hay bé, mỗi người đều có đường đi của riêng mình’. Đó là điều làm nên sự khác biệt của những talkshow đóng mác Giáng Mi’.

Truyền thông luôn đổi thay liên tục và bạn phải đáp ứng được nhu cầu đó. Tôi chỉ làm những việc trong khả năng, nhưng cần mẫn như con kiến tha lâu cũng đầy tổ. Tuy nhiên khác với nhiều người, tôi thấy không nên thất vọng với bản thân trong khi còn rất nhiều cách đế cống hiến cho từng lớp.

Tham dự các lĩnh vực hoàn toàn khác nhau khiến nhiều người có thể cảm thấy khó hiểu, liệu có phải bằng cách này hay cách khác mà Giáng Mi tiến xa như thế. Tôi tự nhủ làm được gì mình cứ lẳng lặng mà làm, làm theo đúng sức mình nhưng cụ thể và thiết thực còn hơn là những thứ đầu voi đuôi chuột.

Từ truyền thông tôi đã giúp đỡ được rất nhiều những cảnh ngộ ngang trái, từ trái tim đến thẳng trái tim khó khăn đó không qua bất cứ tổ chức từ thiện nào

Hoa hậu Giáng Mi và nỗi đau không được làm nghề

Trong sáu tháng của Mi’s show, tiền nhiều hay ít tôi không nói đến, nhưng ít ra tôi góp được những hạt cát để xây nên tổ ấm che chở cho những mảnh đời xấu số.

Còn hiện thời có nhiều chương trình hoành tráng nhưng lại không có ngày trao tiền, chẳng ai hay số tiền đó sẽ đi về đâu. Hoàn thiện mình để nắm bắt thời cơ mới   Giáng Mi làm được quá nhiều thứ, chị có quá nhiều khả năng mà bất cứ khả năng nào chị cũng ứng dụng nó một cách tốt nhất.

Như trong ngày sinh nhật năm ngoái tôi đã tặng 100 triệu cho một đôi trường hợp cấp thiết mà tôi có thông báo thay vì tổ chức bữa tiệc. Bởi trong thời buổi vàng thau lẫn lộn, các tổ chức thì nhiều mà tiền đến được đúng nơi cần đến thì ít. Thiện nguyện tự bản thân mình biết   Năm 2006, chắc hẳn nhiều người vẫn nhớ Mi’s show, đó là talkshow trước hết phát sóng 60 phút mỗi ngày lúc bấy giờ dành cho nữ giới.

Thiên nhiên tôi cảm thấy sợ hãi vì không thể ưng ý được khi anh lạm dụng người nghèo, trục lợi trên những mảnh đời xấu số. Người nữ giới này kể những thứ mình có thể làm được một cách bình thản như thế chị sinh ra là để như thế, chứ không phải chị cầm cố lấy những điều đó ra để ‘thị uy’ nhân gian rằng tôi rất có tài: ‘Sau khi tham dự các bộ phim trong thị trường khu vực, các nhịp hiệp tác với nước ngoài tuần tự đến với tôi.

Quan trọng hơn, khi bạn có tri thức tổng hợp bạn mới làm được truyền thông

Hoa hậu Giáng Mi và nỗi đau không được làm nghề

Học piano ra đâu cứ một mực phải trở thành nghệ sỹ piano, tôi tâm niệm làm gì cũng được, miễn là làm nghệ thuật, được cháy hết mình với đam mê của bản thân.

Vào thời điểm đó, âm nhạc bác học rất khó có chỗ đứng ở Việt Nam, bởi thời kì mở cửa, đời sống mọi người còn khó khăn, nhu cầu vật chất còn chưa đủ, làm sao đã vội nghĩ đến nhu cầu ý thức. Giáng Mi luôn tìm tòi, luôn muốn đem những điều mới lạ về Việt Nam, và Mi’s show là một trong những thành công của chị: ‘ Cho đến giờ khắc này, tôi vẫn tự hào về Mi’s show.

Bởi xúc cảm của một người nghệ sỹ, của các tiểu thư khuê các theo học âm nhạc bác học thời bấy giờ, âm nhạc là một thứ quá cao quý để rồi sau khi lao theo ngần ấy năm, lại không có cơ hội đem kiến thức, nhân kiệt của mình ra để phục vụ.

Tôi không cho đó là mỏi mệt, mà tôi thấy thú vụ khi được bổ sung tri thức, nếu không sử dụng được trong công việc thì cũng giúp hoàn thiện con người tôi, cho tôi sự tự tín.

Một tuần có một ngày chúng tôi gọi là ngày ‘Họ sống cạnh chúng ta’ và tất cả số tiền thu được đều đưa vào quỹ từ thiện. Không quy chụp cũng chẳng đánh giá việc làm đó, đơn giản là Giáng Mi không muốn tăm tiếng của mình được đưa ra để lôi cuốn các mạnh thường quân nhưng rồi những đóng góp đi đến đâu thì không ai hay: ‘hiện giờ, khi một tổ chức nói với tôi sắp làm từ thiện thì tôi thấy hơi sợ.

Đây chính là dấu mốc tôi đến với truyền thông và cho đến giờ cũng được 14 năm'. Có lẽ nghệ sỹ nào cũng vậy, khi bước vào một nhà hàng hay khách sạn, nhìn thấy một nghệ sĩ piano cặm cụi đánh đàn trong khi mọi người đi qua đi lại như không, trái tim tôi cảm thấy nhói lên

Hoa hậu Giáng Mi và nỗi đau không được làm nghề

Giáng Mi trong công việc thiện nguyện là thế, chị muốn tự mình làm, muốn những san sẻ được đến thẳng những cảnh ngộ khó khăn. Tôi chỉ làm những việc trong khả năng, nhưng cần mẫn như con kiến tha lâu cũng đầy tổ, đó mới là phong cách của tôi’. Bởi thước đây trong Mi’s show, khi anh muốn người ta đóng góp, anh phải cho người ta thấy tiền tài họ sẽ đi đến đâu.

Được mời gần mười năm làm giám khảo Miss Universe tại Thái Lan, sau đó tập đoàn Kathana có phỏng vấn và mời tôi làm trưởng đại diện của họ tại Việt nam. Nhưng với Giáng Mi, vớ mọi thứ chị học được đều hỗ trợ rất nhiều trong công việc:  Tôi không phải là người quá mộng mơ ảo mộng để nghĩ mình sẽ thay đổi cả thế giới.

Nền tảng học thức vững vàng đó không phù hợp với hoàn cảnh cuộc sống, và Giáng Mi cũng như những người bạn của mình phải chấp thuận thực tế đó: ‘Rất nhiều bạn khi không được nhận vào các Đoàn nghệ thuật đều phải tìm cách khác nuôi dưỡng say mê của mình. Khi đó tôi may mắn hơn các bạn rất nhiểu bởi ngoài chơi đàn, tôi còn đóng phim, trình diễn thời trang, làm MC, đi hát… và có thời cơ mở cửa hàng sơn mài mỹ nghệ với người dì ruột trên đường Đồng Khởi.

‘ Tôi không thấy mình bào chữa nhiều quá, đó chỉ là những mốc tôi phải vượt quá nến muốn tồn tại trong xã hội.