Thứ Ba, 6 tháng 8, 2013

Tình yêu lãng mạn là gì?

Thứ nhất, nó lấy sự thương lẫn nhau giữa 2 người làm tiền đề; về mặt này, đàn bà bình đẳng với nam giới, còn trong tình ái thời cổ đại, không phải đều cần tới sự đồng ý của phụ nữ.

Thứ hai, tình thường vươn tới mức độ mãnh liệt và lâu bền, nếu chẳng thể kết hợp và gắn bó với nhau, thì đối với 2 bên, nếu không nói là sự xấu số lớn nhất thì cũng là đại xấu số; chỉ vì để phối hợp được với nhau, 2 bên đã phải mạo hiểm lớn, thậm chí dám hy sinh cả tính mạng mình.

Rốt cục, đánh giá về quan hệ giao hợp, đã sinh ra một tiêu chuẩn đạo đức mới, không chỉ phải hỏi: Đó là hôn phối hay dấm dúi tư thông, mà còn phải hỏi: Nó xảy ra có phải vì tình yêu, vì yêu nhau thật sự?”.

Anghen còn nói, hình thức tình yêu đương đại xuất hiện trước hết trong lịch sử, là ái tình của kỵ sĩ Trung đại, được diễn đạt trong “Bài ca tảng sáng” chính là loại tình ái này, khi dùng ngòi bút nhiệt thành biểu thị người kỵ sĩ ngủ trên giường nhân tình của anh ta - vợ của người khác - có vệ sĩ đứng canh ngoài cửa, trời vừa rạng sáng liền báo cho anh ta lẳng lặng tháo lui, không để bị phát hiện; tiếp theo là thuật lại cảnh chia tay, đó là cao trào của bài ca. Triết nhân Rousseau gọi đó là “tình lãng mạn”.

Thời trung thế kỉ về trước, không thể nói tới tình yêu cá nhân, không phải là người ta không hiểu về ái tình cá nhân, mà chỉ là đến trung thế kỉ, ái tình lãng mạn đương đại mới trở nên hình thức phổ biến được dấn. Trong thời cổ đại, ký hôn phối nhân đều do cha mẹ ôm đồm, đương sự chỉ an tâm thuận theo. Một tẹo tình yêu vợ chồng thời cổ đại, không phải là sự yêu mến chủ quan, mà là trách nhiệm khách quan; không phải là cơ sở của hôn nhân, mà là vật phụ thuộc của hôn nhân.

Ái tình lãng mạn xem đối tượng là rất quý báu, rất khó chạm tới, thành ra người ta phải rứa gớm ghê mới vươn tới được đối tượng mình yêu và tin rằng người nữ rất quan yếu nên sinh ra hiệu quả tâm lý rất khó có được nàng. Rousseau còn cho rằng, nếu người đàn ông có được người đàn bà không chút khó khăn thì tình cảm của anh ta chẳng thể lãng mạn như vậy được.

Nhà nghiên cứu Đàm Đại Chính (Trung Quốc) cho rằng, khảo sát tình tình dục của Châu Âu, phải rất trọng văn hóa Phục hưng. Vì chưng lạc thú tình yêu, dục tình bị cấm đoán suốt thời Trung cổ, đến thời Phục hưng được đàng hoàng tán dương là đẹp đẽ nhất, cao thượng nhất. Khẩu hiệu “hạnh phúc cá nhân”, “giải phóng cá nhân” vang dậy khắp nơi, tình ái có được quyền lực đần. Nó đặt cơ sở về nguyên tắc quan hệ giữa 2 giới trong tầng lớp cho thế giới phương Tây về bình đẳng nam nữ, tự do yêu đương, hôn nhân tự chủ cho đến tận ngày nay.

Rousseau đánh giá rất cao tình ái lãng mạn: “Tôi cho rằng đây là nguồn hoan lạc lớn nhất mà cuộc sống cho ta. Nếu tình yêu nam nữ có nồng hậu, mơ ước và tình cảm êm dịu, thì trong quan hệ đó tồn tại những giá trị chẳng thể đo hết được. Điều quan yếu là chế độ từng lớp phải cho phép loại tình cảm đó, tuy nhiên nó chỉ là một bộ phận của tính người mà chẳng thể trở nên mục đích chính yếu của tính người”.

Cuốn “Cách mạng hôn nhân” của Rousseau xuất bản năm 1949 tại New York đã hô hào tự do dục tình, đến thập niên 60 - 70 của thế kỷ XX đã phát triển thành phong trào “giải phóng dục tình”, “tự do tình dục”, làm tăng vọt hành vi tình dục trước và ngoài hôn nhân, đồng thời làm cho chủ nghĩa thả lỏng dục vọng trong quan niệm giá trị của tầng lớp phương Tây trỗi dậy.